Huống hồ cô cũng nhớ mẹ rồi, từ lần cuối cùng gặp mẹ đến giờ đã gần một tháng trời rồi.
Cô xoay người đi thu dọn đồ đạc.
Thẩm Nam Chinh cũng không phải là không cho cô về, mà là do quá bất ngờ, anh vẫn chưa chuẩn bị xong tâm lý.
Anh nắm lấy bàn tay đang xếp đồ của Ôn Nhiên nói: “Anh hiểu chú Bùi và mẹ đều có ý tốt, em muốn mang con về cũng được, ngày 14 anh đưa bọn em sang đó, sáng 16 lại sang đón bọn em với chú và mẹ cùng về ăn tiệc đầy tháng. Bọn nhỏ mới đầy tháng, anh đã hẹn người ở tiệm chụp hình đến rồi, chiều nay chụp hình đầy tháng cho bọn nhỏ.”
“Lỡ hẹn chụp ảnh đầy tháng rồi thì thôi, đổi ngày về cũng được, bây giờ hẹn lịch chụp hình chẳng dễ chút nào, chú cũng phải sớm hẹn trước thôi.” Bùi Học Nghĩa thấy anh lùi một bước thì cũng tự mình nhường một bước.
Còn việc Thẩm Nam Chinh có thật sự hẹn người chụp ảnh rồi hay chưa thì ông cũng không bắt bẻ làm gì nữa.
Ôn Nhiên liếc Thẩm Nam Chinh một cái, Thẩm Nam Chinh lập tức nói: “Chú Bùi khó mà đến đây, để con đi chuẩn bị ít đồ ăn với rượu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT