Tôi tháo giày, rón rén lui ra ngoài, chạy đến khách sạn trong đêm để trốn và lấy lại bình tĩnh.

Hệ thống trước kia nói với tôi rằng, nhiệm vụ của nó đã hoàn thành, nam nữ chính sẽ mãi mãi không chia lìa.

Tôi tưởng là nghĩa đen.

Nhưng hôm đó tôi mới hiểu, bị ăn cũng là một cách để không chia lìa.

Là hợp nhất về mặt thể xác.

Phong Diễn không biết rằng mình đã bị lộ, vẫn tiếp tục đóng vai tình cảm sâu đậm với tôi.

Anh ấy tưởng tôi không muốn ăn, nên cố gắng tìm món ngon để tôi ăn.

Đúng là quái vật các người thật nhân tính hóa khi đối xử với con mồi nhỉ?

Tôi kiên quyết không ăn, nói dối là đang giảm cân.

Kết quả, anh ta nhìn tôi đầy tình cảm.

“Em à, em thế nào cũng là đẹp nhất.”

Mỗi lần như vậy, tôi lại nhận ra đôi mắt anh sâu thẳm và rộng hơn người bình thường.

Khi nhìn tôi, trong mắt anh ánh lên một sự đói khát.

Tôi không nhịn được mà lén lau nước mắt.

Quái vật đều là bậc thầy diễn xuất, hơn đứt đàn ông loài người.

Dù sao họ cũng chỉ sẵn sàng hành động để lấy lòng con mồi, chỉ để được ăn.

Không giống đa phần đàn ông, ngoài miệng thì hoa mỹ, gặp chuyện lại chạy mất hút.

Phong Diễn diễn rất trọn vẹn.

Vừa ôm vừa hôn, còn chăm sóc chu đáo.

Nhưng anh càng làm thế, tôi càng thấy mình như chuột bị mèo vờn.

Mèo không ăn ngay con chuột, nó phải chơi đùa cho thỏa thích trước.

Phong Diễn cũng như vậy, anh ấy đang chơi đùa với tôi.

Sau đó, khi phát hiện tôi có ý muốn xa cách, anh ấy thậm chí còn bỏ thuốc tôi.

Tôi đoán là do anh ấy lâu quá không hút máu, cơ thể sẽ bắt đầu lộ ra đặc điểm của động vật.

Có hai lần tôi gắng gượng giữ tỉnh táo, trong ánh sáng mờ mờ thấy được những vảy trên cánh tay anh ấy, khiến tôi rùng mình nổi da gà.

Dưới tác dụng của thuốc, chỉ cần nhìn vào anh ấy, tim tôi đập loạn nhịp, máu chảy ngược, cả người nóng rực.

Sau đó dần chìm vào khoái lạc.

Khi anh ấy cắn tôi, tôi không còn cảm thấy đau nhói như trước, hoàn toàn đắm chìm trong sự dễ chịu đến mê mẩn.

Trong cơn mê, tôi còn nghe thấy anh ấy thì thầm ngọt ngào khi đã thỏa mãn.

“Em yêu, em ngọt quá.”

“Em yêu, thật muốn ăn em luôn.”

Trời ơi, tôi thì muốn chết tại chỗ luôn.

Thực ra, tôi không muốn phối hợp với Phong Diễn lắm.

Nhưng mà anh ấy như gắn GPS vào người tôi vậy, tôi đi đâu anh ấy cũng biết, hoàn toàn không lo tôi sẽ chạy mất.

Hệ thống nói, đây là chút thú vị giữa nam nữ chính đấy.

Thú vị cái quỷ gì chứ?

Tôi là con chuột trong miệng mèo, tôi có thể không hoảng sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play