Ngày hôm sau, Mộc Hề Chi tay mỏi, chân đau, có cảm giác như vừa vận động quá sức nhưng nàng cũng chẳng vận động gì nhiều, so với Chúc Huyền Tri nàng còn kém xa.
Mộc Hề Chi với đôi mắt thâm quầng, tinh thần ủ rũ đi ra viện ăn sáng. Đồ Sơn Biên Tự đối với việc ăn cơm rất tích cực, đến rất sớm, thấy nàng như vậy liền trêu: “Tối qua đi ăn trộm à?”
Nàng không khách sáo đá hắn ta một cái: “Huynh mới là người đi ăn trộm tối qua đấy.”
Đồ Sơn Biên Tự tuy trêu nàng nhưng vẫn quan tâm đến vết thương trên vai và lưng của Mộc Hề Chi, hắn ta nghiêm túc hơn một chút, quan sát sắc mặt của nàng: “Có phải vết thương đau quá nên tối qua không ngủ được không?”
Sau khi quan sát kỹ, hắn ta nhận ra dù Mộc Hề Chi có đôi mắt thâm quầng nhưng sắc mặt nàng không khác gì trước đây, thậm chí còn hồng hào hơn một chút, hoàn toàn không nhìn ra vết thương do mũi tên gây ra có ảnh hưởng gì đến nàng.
Nhắc đến vết thương, Mộc Hề Chi không biết phải giải thích thế nào về việc vết thương đã lành.
Trước khi rời đi, Chúc Huyền Tri từng dặn nàng rằng loại thuốc này không thể để người khác biết. Vì vậy, dù vết thương của Mộc Hề Chi đã lành chỉ sau một đêm, nàng cũng không thể nói ra mà chỉ có thể che giấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play