Thủy Hàn Ngọc đang mang thai nên tâm trạng rất dễ bị kích động: “Nhưng các ngươi vẫn còn đang sống sờ sờ đó mà?”
Vậy hắn ta còn giết chết cả nhà mình thì sao.
Mộc Hề Chi lười nói: “Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến ta. Nếu ngươi cho rằng Trương Ngọc oan uổng, vô tội. Vậy thì đi tìm phụ thân ngươi, nhờ ông ta nói giúp. Có tìm ta cũng vô dụng, ta chỉ là một tu sĩ nhỏ bé.”
Thủy Hàn Ngọc bỗng ném phăng hộp cơm mà nha hoàn đang xách: “Ngươi vốn không hiểu được ta! Sợ rằng chỉ khi nào Đại công tử Vân Trung của ngươi xảy ra chuyện, ngươi mới hiểu được tâm trạng của ta lúc này.”
Cơ thể Mộc Hề Chi linh hoạt, né được hộp cơm bị đập vỡ, còn có nước canh bị bắn lên.
Cái gì gọi là Đại công tử Vân Trung của nàng chứ.
Thật là một cách dùng từ buồn nôn, Mộc Hề Chi gãi cánh tay, nổi da gà khắp người. Nhưng nghe thấy Thủy Hàn Ngọc giở giọng đe dọa, nàng rất bực mình: “Phiền ngươi tự trọng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT