Trương Ngọc đi ra từ sau tấm voan mỏng, gương mặt dịu dàng: "Không biết trong đêm khuya thanh vắng, hai vị đây tự tiện xông vào nhà tù của huyện nha gặp bán yêu là vì gì vậy?”
Chúc Huyền Tri đứng im một chỗ, không hoảng sợ chút nào, dù đột nhiên bị truyền tống đến đây cũng cực kỳ bình tĩnh: "Hắn ta không phải bán yêu, mà bị người ta dùng cách nào đó biến thành bán yêu.”
Trương Ngọc bình thản: “Sao lại thế được, chắc ngươi hiểu nhầm gì rồi.”
Mộc Hề Chi cực kỳ khâm phục sự bình tĩnh của hắn ta.
Lúc này Trương Ngọc còn hơi cúi người, chắp tay hành lễ với Chúc Huyền Tri: "Đại công tử vẫn khỏe chứ? Tại hạ là Trương Ngọc, trước đây từng gặp ngài vài lần ở Vân Trung, không biết ngài có nhớ không?”
Chúc Huyền Tri vẫn bình thản như không, chậm rãi nói: "Đương nhiên rồi, phụ thân ta coi trọng ngươi lắm đấy, nếu không cũng không cử ngươi đến Phù Phong làm việc.”
Mộc Hề Chi lặng lẽ lùi ra sau Chúc Huyền Tri, mượn người hắn che chắn cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play