Chúc Huyền Tri vừa ra sông rửa tay, đầu ngón tay còn dính chút nước lạnh, lúc chạm vào Mộc Hề chi cũng khiến nàng hơi lạnh một chút, không những không hạ hỏa được mà còn làm nóng thêm.
Tay vừa chạm vào thì lập tức tách ra, hắn cũng không giữ lại bao lâu mà giống như thật sự chỉ đỡ nàng mà thôi.
Đỡ xong, lúc này hắn mới lên tiếng trả lời câu hỏi của Chúc Lệnh Chu: “Không ngửi được mùi gì cả, chắc đại ca ngửi nhầm thôi, sao ta và Mộc cô nương lại có mùi giống nhau được chứ.”
Lòng bàn tay Mộc Hề Chi hơi nhột.
Chúc Lệnh Chu không băn khoăn chuyện này nữa, y quay lại hỏi họ có phải ngủ không ngon không, nếu không thì sao mà cả hai đều thức dậy vào giữa đêm như vậy. 
Nàng đang rầu rĩ không biết phải tìm cớ gì thì lý do đã đưa đến cửa, vậy nên cũng nói theo y: “Đúng là có chút cho nên ta mới đi dạo xung quanh đây.” Đi mệt rồi mới dễ ngủ.
“Đệ cũng vậy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play