Năm năm sau.
Một chiếc thuyền nhỏ xuôi theo dòng Trường Hà, một người nằm trên đó ngủ, lấy lá sen che mặt, hai tay chắp lại kê sau gáy, trông vô cùng nhàn nhã.
Nơi này là Cầm Xuyên, đang đúng vào mùa hoa quả chín rộ nên trong không khí thoang thoảng mùi hương ngọt ngào, bên cạnh Mộc Hề Chi là một giỏ quả màu vàng óng, người chèo thuyền cho nàng chính là sư huynh.
Đồ Sơn Biên Tự nhìn thoáng qua đống quả trên thuyền: "Muội hái nhiều quả như vậy làm gì?"
Mộc Hề Chi khoanh chân không câu nệ, một tay thò xuống nước khuấy, cảm nhận sự mát lạnh của dòng sông, lá sen vẫn còn trên mặt: "Tất nhiên là hái về ăn rồi, huynh từng thấy muội lãng phí thức ăn bao giờ chưa?"
Hắn ta cười: "Nhiều như vậy thì phải bao giờ muội mới ăn hết được, đến lúc đó nó thối rồi, dù muội không muốn lãng phí nhưng nó cũng chẳng đợi muội đâu."
Nàng vén lá sen lên, cầm lấy một quả rồi cắn, miệng lẩm bẩm không rõ: "Không đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play