Khâu Ý Vãn cũng không biết là ai đã bắt đầu trước, dường như khi bị đè lên bàn trà thì cảm giác đã tới, mọi thứ đều xảy ra hết sức tự nhiên như củi khô lửa cháy vậy.
Cô bị Hoài Dữ Án bế lên đặt trên bàn trà.
Có bông tuyết rơi phấp phới trên sân, trên kiến trúc cổ xưa là một mảng tuyết trắng tinh, đèn lồng đỏ trong sân cũng bị tuyết che phủ một nửa.
Hoài Dữ Án hết sức kiên nhẫn với cô, anh không hề muốn làm mình vui trước.
Cả người cô đều căng chặt, thậm chí còn có chút hồi hộp.
Gò má trắng lạnh của Khâu Ý Vãn giờ đây đã ửng đỏ, cô khẽ cắn môi, không nói lời nào.
Hoài Dữ Án nở nụ cười trầm thấp: “Thả lỏng nào.”
Ngón tay của anh vuốt ve mái tóc của Khâu Ý Vãn, anh khẽ nói: “Em như thế làm anh cảm thấy rất tội lỗi đấy.”
Cô quay mặt sang hướng khác tránh đi hơi thở nóng bỏng của anh và hỏi anh có thể tắt đèn hay không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play