Khâu Ý Vãn đã khóc vào đêm đó, cô ôm chặt cổ của Hoài Dữ Án, giọt nước mắt nóng hổi rơi lên vai anh, anh hỏi cô sao thế và cô chỉ lắc đầu nói rằng anh làm cô đau.
Hoài Dữ Án thật sự cho rằng mình làm cô đau thật nên anh vừa dịu dàng dỗ dành vừa vỗ lưng an ủi cô.
Sáng hôm sau, khi cô tỉnh giấc thì đúng lúc trông thấy Hoài Dữ Án đang đứng cạnh cửa sổ hút thuốc.
Bên ngoài vẫn còn đang mưa lâm râm, bầu trời u ám.
Khi đang đứng ở đấy, bóng lưng của anh trông rất tĩnh mịch.
Khâu Ý Vãn khoác áo ngủ rồi bước đến ôm lấy eo anh từ phía sau và khuôn mặt tựa sát vào lưng anh, giọng cô có chút uể oải cùng trầm khàn: “Trời mưa rồi, có lẽ không thể ra ngoài đi dạo được nữa.”
Hoài Dữ Án phun ra một vòng khói, anh quay người lại cúi đầu nhìn cô: “Còn đau không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT