Ngày hôm đó, Hoài Dữ Án rời khỏi phòng trà với gương mặt lạnh lùng, còn phía trong vang lên tiếng đồ sứ vỡ vụn.
Hoài Niên nghe thấy tiếng động, vội chạy từ phòng của Trì Tri Vận ra. Nhìn thấy Hoài Dữ Án đang đi ra khỏi sân, cô nàng nhanh chân chạy đến, miệng không ngừng gọi: “Anh hai!”
Hoài Dữ Án cuối cùng cũng làm dịu đi vẻ mặt căng thẳng, khi quay lại đối diện với Hoài Niên, anh thậm chí còn nở một nụ cười nhẹ.
Hoài Niên tiến tới nắm lấy tay anh, ngước đầu lên hỏi: “Anh hai, có phải anh vừa cãi nhau với ông nội không?”
Hoài Dữ Án cúi người xuống, xoa xoa đầu cô nàng, giọng điệu mềm mỏng: “Niên Niên ngoan, chuyện của người lớn không nên hỏi. Đi tìm chị dâu chơi đi, anh hai phải về rồi.”
Hoài Niên tuy còn nhỏ, nhưng tâm hồn rất nhạy cảm. Đôi mắt cô nàng đỏ hoe, giọng nghẹn ngào: “Là vì cô gái xinh đẹp đó, đúng không?”
Có một lần cô nàng vô tình nghe được Hoài Đình Sơn và Hoài Hạc Khanh nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play