Lúc lên đèn
Cố Yểu ngồi trên trường kỷ, tay cầm một quyển thoại bản đọc nhưng tâm trí lại lơ đãng, nửa ngày trời không lật sang trang nào.
Đoan ma ma nhìn dáng vẻ ấy của nương nương nhà mình, trong lòng sao có thể không hiểu. Nương nương ngày thường vốn trầm tĩnh nhất nhưng ngày mai lại là ngày mười lăm. Theo quy tắc tổ tông, Hoàng thượng phải đến Khôn Ninh cung nghỉ lại cùng Hoàng hậu. Phàm là nữ nhân, ai lại cam lòng để phu quân mình ngủ lại cùng nữ nhân khác, cho dù Mục Hoàng Hậu mới là chính thê của Hoàng thượng, còn nương nương nhà mình chỉ là phi vị.
Đoan ma ma khẽ thở dài trong lòng, thương cảm cho nương nương nhà mình, bèn bước lên trước, nhẹ giọng an ủi: “Nương nương cũng đừng quá bận lòng. Kỳ thật ân sủng của Hoàng hậu đã nhạt đi từ mấy năm trước rồi. Ngày mai Hoàng thượng đến Khôn Ninh cung cũng chỉ vì quy củ tổ tông, không tiện không giữ thể diện cho Hoàng hậu mà thôi.”
“Trong lòng Hoàng thượng vẫn yêu thương và coi trọng nương nương nhất. Nương nương nghìn vạn lần đừng vì chuyện này mà buồn bực quá, nếu lâm bệnh thì không đáng chút nào. Nữ nhân trong cung này, ai cũng phải trải qua một lần như vậy.”
Cố Yểu nghe Đoan ma ma nói, khẽ cười, đặt quyển thoại bản xuống: “Ma ma nói đùa rồi, thê thiếp khác biệt, ngay từ đầu ta đã rõ. Đã biết rồi, sao lại vì chuyện này mà đau lòng chứ?”
“Ta chỉ là đọc chuyện tài tử giai nhân trong truyện, trong lòng có chút cảm khái thôi. Ma ma đừng lo lắng, ta đâu còn là con nít nữa, sao còn nghĩ đến việc muốn chiếm giữ riêng Hoàng thượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play