Cung Cảnh Dương
Ngu Quý Phi lại nghe Lãm Nguyệt kể tỉ mỉ lại chuyện trong hoa viên một lần nữa, bà ta cười lạnh một tiếng: “Thứ không biết trời cao đất dày, bắt nạt người khác thì thôi đi, lại cố tình để Hoàng thượng nghe thấy hết, khiến cho cả phủ Hiển Quốc Công cũng mất mặt theo.”
Có người cháu gái như vậy, Ngu Quý Phi thấy phiền muộn vô cùng.
Tuy ngày trước vì Ngu Yên miệng ngọt, xinh đẹp lại rất biết lấy lòng người, bà từng thấy đứa cháu gái này dù hơi hoạt bát nhưng cũng không có gì không tốt nhưng hôm nay Ngu Yên trước là ăn mặc câu nhân như vậy, sau lại gây ra chuyện thế kia, trong lòng bà đã vô cùng không vui với đứa cháu gái này.
Phương ma ma đứng bên cạnh đưa mắt ra hiệu, bảo Lãm Nguyệt và những người khác lui ra ngoài.
Đợi mọi người lui ra, Phương ma ma mới nói với Ngu Quý Phi: “Nhị cô nương hôm nay ăn mặc như vậy, nếu không phải vì cái miệng lưỡi lanh chanh đó, có lẽ Hoàng thượng thấy đã động lòng rồi. So với việc đó, thà rằng xảy ra chuyện này, để tránh cho nương nương sau này càng thêm phiền lòng.”
Ngu Quý Phi cười nhạo một tiếng: “Nàng ta đúng là xinh đẹp nhưng ở đây người đẹp hơn nàng ta không phải là không có, Hoàng thượng làm sao coi trọng nàng ta được? Bổn cung tức giận là vì nàng ta không hiểu quy củ, làm hỏng ấn tượng của phủ Hiển Quốc Công trong lòng Hoàng thượng. Bây giờ hoàng nhi đã mất, bổn cung còn lại bao nhiêu thể diện trong lòng Hoàng thượng nữa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT