Lãm Nguyệt nói xong, nhìn sắc mặt nương nương nhà mình, rồi khẽ nói: “Chắc nương nương cũng đói bụng rồi, nô tỳ đi thúc giục Ngự Thiện Phòng.”
Ngu Phi ngồi trên trường kỷ, sắc mặt vô cùng khó coi, không nói một lời.
Lãm Nguyệt thấy nương nương nhà mình không phản đối, liền hành lễ lui xuống.
Thật ra trong lòng nàng cũng cảm thấy ấm ức. Ngày xưa nương nương là Quý phi, tuy Nhị hoàng tử đã mất nhưng trong cung cũng không ai dám bất kính với nương nương. Nào ngờ có một ngày Cảnh Dương Cung của các nàng lại rơi vào hoàn cảnh như vậy, ngay cả đám nô tài Ngự Thiện Phòng cũng dám bất kính với nương nương.
Cũng không biết, kẻ dám chà đạp nương nương như thế rốt cuộc là vị ở Khôn Ninh Cung, hay là Nhàn Phi.
Lãm Nguyệt thầm nghĩ, chắc là Nhàn Phi, bởi ngày xưa Nhàn Phi đã rất không phục vị Quý phi là nương nương nhà mình, cảm thấy dưới Hoàng hậu, người Lý gia như bà ta mới là đáng được tôn quý nhất. Nhưng cố tình, dưới gối Nhàn Phi chỉ có một Đại Công chúa, mà nương nương nhà mình lại sinh hạ Nhị hoàng tử cho Hoàng thượng, phân vị liền cao hơn Nhàn Phi.
Nhàn Phi trong lòng ôm hận. Nương nương bị giáng vị, bà ta tự nhiên muốn thừa cơ đạp đổ, chà đạp nương nương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play