Mặc dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Cố Yểu vẫn nhìn xuyên qua rèm thấy được Ngu Thị và Cố Cẩm đang quỳ trên mặt đất.
Ngu Thị mặc một bộ ngoại bào lụa màu xanh hồ nước, nhiều ngày không gặp, trên mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi. Còn Cố Cẩm quỳ bên cạnh bà ta, thân vận ngoại bào màu hải đường hồng thêu hoa mai, búi tóc kiểu lưu vân, trên tóc cài một chiếc trâm hoa dâm bụt bằng bích tỉ cùng hai đóa châu hoa ngọc thúy.
Bốn mắt chạm nhau, ánh mắt Cố Cẩm tràn đầy kinh ngạc, ngay sau đó liền cúi gằm không dám nhìn nàng nữa.
Cố Yểu thấy nàng ta nắm chặt chiếc khăn trong tay, vì đứng gần, nàng thậm chí còn thấy rõ bờ vai nàng ta đang khẽ run rẩy.
Cố Yểu khẽ dời mắt đi, lòng cảm thấy nặng trĩu, thế mà lại sinh ra một cảm giác như đã cách biệt mấy đời.
Xe ngựa chầm chậm lăn bánh ra khỏi ngõ nhỏ phủ Nam Ân Hầu. Cố Yểu cảm thấy bàn tay mình ấm áp thì ra Tiêu Cảnh Tuần đã nắm lấy tay nàng.
Nàng ngước mắt nhìn lên, liền nghe hắn nói: “Sau này có Trẫm sủng ái Yểu Nhi, cần gì phải bận tâm người khác?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT