Cố Yểu vừa dẫm lên chân hắn, mãi sau mới sực tỉnh có chút sợ hãi. Lúc nàng còn đang ngẩn ngơ thì Thừa Hữu Đế đã vươn tay kéo nàng vào lòng, ôm ngang eo nàng nói: "Yểu Nhi lợi hại thật, trẫm nói sai một câu liền cho một cú đá. Bất kính với phu quân như vậy, thật sự đáng phạt!"
Cố Yểu vốn dĩ còn hơi bất an, nghe hắn nói hai tiếng "Phu quân" cùng giọng điệu chẳng chút để tâm ấy, nàng lập tức yên tâm. Nàng liếc nhìn Thôi công công, Đoan ma ma cùng mấy thái giám đứng chờ gần loan giá, mặt hơi đỏ lên, khẽ giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay Thừa Hữu Đế.
"Hoàng thượng tự trọng." Giọng nàng mềm mại, trong lúc xấu hổ, buồn bực lại mang theo vài phần nũng nịu.
Thừa Hữu Đế biết nàng da mặt mỏng, đây lại là ở bên ngoài, liền không trêu nàng nữa. Hắn buông nàng ra, nói: "Hôm nay đằng nào cũng không có việc gì, Yểu Nhi đến Cần Chính Điện phụ giúp trẫm đi."
Cố Yểu có chút bất an nhìn về phía hắn. Thừa Hữu Đế lại cười, hạ giọng nói: "Chỉ là hầu bút mực thôi, trẫm đâu làm gì khác. Yểu Nhi đừng nghĩ ngợi nhiều."
"Nhưng mà, nếu Yểu Nhi không muốn chỉ hầu bút mực, trẫm cũng..."
Cố Yểu sợ hắn còn nói ra lời gì khiến người ta xấu hổ hơn, vội đưa tay che miệng hắn lại: "Hoàng thượng nghĩ nhiều rồi. Hầu bút mực đương nhiên chỉ là hầu bút mực, thần thiếp đâu dám nghĩ đến chuyện gì khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT