Cố Yểu nhìn thoáng qua Ngu thị. Khi Ngu thị đinh ninh rằng trong mắt nàng sẽ lộ ra vẻ đau khổ và chút tự trách, nàng lại nhẹ giọng nói: "Phu nhân ngày ấy đưa ta đến kinh thành, có nghĩ tới phụ thân ở dưới suối vàng không yên lòng không?"
Đến cuối cùng, giọng Cố Yểu mang theo vài phần lạnh lẽo.
Ngu thị nghe lời này, trong lòng không khỏi giật thót. Bà ta theo bản năng siết chặt chiếc khăn trong tay, giọng hơi nghẹn lại, hỏi: 
"Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngày đó nếu không phải vì hôn sự của ngươi với Vĩnh Khang hầu thế tử, sao ta lại đưa ngươi đến kinh thành? Vả lại, tổ mẫu ngươi cũng hy vọng ngươi gả cho thế tử đó. Ta đây làm kế mẫu, chẳng phải cũng tự mình đưa ngươi đến Vĩnh Khang hầu phủ một chuyến sao? Tuy không thành công nhưng ta đối với ngươi thật sự đã rất hết lòng."
Tay cầm khăn của Ngu thị run nhè nhẹ. Bà ta không hiểu Cố Yểu nói câu này là có ý gì? Chẳng lẽ nàng đã biết chuyện bà ta toan tính gả nàng cho linh vị Nhị hoàng tử?
Sao có thể? Việc này ngoài nói với Cẩm Nhi, cũng chỉ nhắc qua một lời trước mặt nương nương, mà nương nương liền lập tức răn dạy bà ta, làm sao nói điều này với Cố Yểu được?
Còn Cẩm Nhi, bà hiểu rõ nhất. Dù ngày thường làm việc có hơi thiếu suy nghĩ nhưng chuyện quan trọng thế này, nàng nhất định sẽ không nói với Cố Yểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play