Sáng sớm hôm ấy, Cố Yểu vừa từ Kinh Chập viện thỉnh an lão phu nhân trở về. Nàng đang ngồi trong phòng thêu thùa thì nghe bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập. Ngẩng đầu nhìn, nàng thấy Kiêm Gia vẻ mặt hoảng hốt bước vào.
"Không hay rồi cô nương." Kiêm Gia nét mặt pha chút rối bời cất tiếng.
"Có chuyện gì?" Cố Yểu buông kim chỉ trong tay xuống hỏi.
Kiêm Gia đáp: "Là phu nhân hôm kia bị đau đầu, đến hôm nay thì sốt cao mê man bất tỉnh nhân sự. Hiển quốc công phủ sai người đến báo tin cho cô nương, bảo cô nương sang phủ chăm sóc bệnh."
Kiêm Gia nói xong, ánh mắt bình tĩnh dừng lại trên người cô nương nhà mình.
Chẳng riêng cô nương, ngay cả trong lòng nàng cũng không dễ chịu chút nào. Tuy Ngu thị là kế mẫu của cô nương nhưng xưa nay bà ta chưa từng đối xử tốt với cô nương, giữa cô nương và bà ta làm gì có tình cảm mẹ con. Giờ lâm bệnh, lại sai cô nương sang phủ chăm sóc, chẳng khác nào dựng cảnh giả tạo tình mẫu tử hiếu thảo, nàng nghĩ đến liền thấy khó xử.
Nhưng triều đại này lấy đạo hiếu làm trọng, Cố Yểu dù có vạn lý do cũng không thể nói một tiếng "không". Bằng không, nàng sẽ mang tiếng bất hiếu, bị người đời chỉ trích, chê cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play