Việc Hoàng thượng ban thưởng cho Cố Yểu bức tranh "Tứ mùa hoa cỏ" rất nhanh đã lan truyền khắp Nam Ân hầu phủ.
Những lời này lọt vào tai Kiêm Gia, nàng cân nhắc hồi lâu rồi vẫn quyết định bẩm lại cho cô nương nhà mình.
Cố Yểu nghe vậy, khẽ nhíu mày nói: “Đừng nghe họ nói bậy. Hoàng thượng chẳng qua thấy ta thêu thùa khéo tay nên mới ban thưởng thôi.”
Kiêm Gia nhìn thần sắc của cô nương nhà mình, há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Trong lòng nàng, Kiêm Gia cảm thấy với nhan sắc của cô nương, rất có thể sẽ được Hoàng thượng để mắt tới. Chỉ có điều, thân phận của cô nương như vậy, nếu vào cung, sợ là chỉ làm một quý nhân nhỏ bé, còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi nhục.
Như vậy, chi bằng tìm một nhà để gả đi, dù là dòng dõi hơi thấp hèn một chút cũng chẳng sao.
Chỉ có điều nàng cũng hiểu, hôn sự của cô nương nếu không phải Ngu thị làm chủ thì cũng là Lão phu nhân trong phủ định đoạt. Ngu thị không muốn cô nương được yên ổn, làm sao có thể tìm cho cô nương một mối hôn sự tử tế? Còn về phần Lão phu nhân, Hoàng thượng có động thái như vậy, Lão phu nhân e rằng cũng không dám vội vàng định hôn sự cho cô nương.
Nghĩ đến đây, Kiêm Gia không khỏi thấy lòng buồn bã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play