Cố Yểu lắc lắc đầu: "Ta cũng không rõ, từ trước đến nay biểu tỷ vẫn luôn muốn tiến cung."
Tô Uyển nghe xong, nét mặt hiện lên vài phần tỏ tường: "Đúng là cái gọi là 'thông minh thì bị thông minh lầm', rơi vào kết cục này cũng chẳng có gì lạ."
Chỉ riêng chuyện Ngu Triều lén lút qua lại với Nhị hoàng tử, rồi sau đó lại tơ tưởng chuyện vào cung hầu hạ Hoàng đế cữu cữu, Tô Uyển đã thấy người này quá nhiều toan tính, quá ham hư vinh. Ở chốn kinh thành này, sinh ra trong gia đình như vậy, ham hư vinh không hẳn là sai nhưng có gan lớn như nàng ta thì quả thực hiếm thấy. Giờ phút này rơi vào cảnh này, chỉ có thể là tự làm tự chịu.
Vừa nghĩ, Tô Uyển vừa cười nói: "May mà A Yểu muội giờ đang ở phủ chúng ta, chứ nếu còn ở Hiển Quốc Công phủ, bên ấy xảy ra chuyện như vậy, A Yểu muội ở đó cũng thấy không thoải mái."
Tô Uyển bỏ chuyện này ra sau đầu, tiếp tục cúi đầu cùng Cố Yểu vẽ hoa văn.
Hơn ba mươi bông hoa cần vẽ từng bông một, dù hai người cùng nhau làm cũng phải mất sáu bảy ngày. Với tính tình của Tô Uyển thì vốn là chẳng mấy khi ngồi yên được, thế nhưng khi ở cùng Cố Yểu, thấy tiểu biểu muội an an tĩnh tĩnh cầm bút vẽ tranh, lúc cúi đầu để lộ cái cổ trắng nõn mịn màng như ngọc thạch thượng hạng, rồi mái tóc đen nhánh như mực, những tua trâm cài trên tóc khẽ đung đưa theo động tác của nàng, dáng vẻ nghiêm túc trầm tĩnh ấy chẳng hiểu sao lại khiến lòng nàng cũng lắng lại ít nhiều.
Nàng lại nhìn A Yểu một cái, thầm nghĩ A Yểu thật đẹp, không biết mỹ nhân như vậy cuối cùng sẽ thuộc về ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play