Thừa Hữu Đế bật cười, chính mình đáng sợ đến vậy sao, sao cô nương Cố Yểu này vừa thấy đã run rẩy sợ hãi thế kia.
Có điều, lôi lôi kéo kéo ngay trước ngự tiền thế này thật khó coi. Thừa Hữu Đế dời mắt đi, tiếp tục cúi đầu xem bức tranh trên án thư.
Thấy Hoàng đế cữu cữu bắt đầu xem tranh, Tô Uyển khẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng, quay đầu mỉm cười với Cố Yểu đứng bên cạnh.
Nhưng đã thỉnh an xong xuôi rồi, sao Hoàng đế cữu cữu lại chẳng dặn các nàng lui xuống? Tô Uyển thấy có chút kỳ lạ.
Với người khác mà nói, được tùy giá bên cạnh là vinh sủng tột bậc nhưng nàng thân là nữ nhi Trưởng công chúa, vốn đã là cháu ngoại của Thừa Hữu Đế nên cũng chẳng thiết tha gì ân sủng ấy, chỉ mong sớm lui xuống để được thoải mái hơn.
Chỉ tiếc, hôm nay Hoàng đế cữu cữu dường như hoàn toàn quên mất việc bảo nàng và A Yểu lui ra.
Dần dà, Tô Uyển thấy hơi mỏi chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play