Tại một ngôi nhà tam tiến trong phường Liễu Ấm, Kinh thành.
Từ Yến nghe mẫu thân Khang Bình Trưởng Công Chúa nói, tủi thân đến đỏ hoe mắt, mãi lâu sau mới cất lời: "Ngu Trinh kia đã cưới thê một lần rồi, mẫu thân thật sự đành lòng gả nữ nhi cho hắn làm kế thất sao?"
"Vả lại, Hiển Quốc Công phủ bây giờ ở trong cung cũng chỉ có mỗi Ngu Phi, lại không được sủng ái, dưới gối ngay cả một công chúa cũng không có, chẳng hơn gì so với Nhữ Nam Hầu phủ chúng ta, chẳng lẽ người đưa con đến kinh thành chỉ muốn con gả vào một gia đình như thế này thôi sao?"
"Hơn nữa, người hôm đó cũng thấy rồi đấy, Ngu Trinh kia căn bản không biết lễ nghĩa, có chút nào kính trọng Trưởng Công Chúa như người đâu?"
Từ Yến vừa nói, trong lòng vừa cực kỳ tủi thân, nước mắt chảy ròng ròng.
Khang Bình Trưởng Công Chúa thấy con như vậy, khẽ thở dài, khi cất lời lại mang theo vài phần ý răn dạy: "Được rồi, mẫu thân đều là vì con tốt. Ngu Trinh hôm đó cũng ngại chuyện nam nữ khác biệt nên mới không ở lại Cảnh Dương Cung lâu. Con đừng lấy chuyện này ra nói nữa. Mẫu thân không như hai hoàng di của con, không có cách nào tìm cho con một mối hôn sự tốt hơn. Có thể ở lại kinh thành làm Thế tử phu nhân phủ Quốc Công đã xem như không tệ rồi."
Nghe mẫu thân nói với giọng mang theo nỗi cô đơn khác thường, Từ Yến chợt ngây người, há miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play