Trong chính điện ở Đông Cung,
Thái tử phi Lương thị sắc mặt tái nhợt, vịn tay Hứa ma ma ngồi dậy, tựa lưng vào chiếc gối thêu hoa Phù Dung màu hồng cánh sen. Nàng trông mỏi mệt, quầng thâm dưới mắt cũng không che giấu được vẻ tiều tụy, suy yếu.
Hứa ma ma thấy chủ tử nhà mình như vậy, lòng đau xót, hơi hối hận: "Chủ tử cũng quá nóng vội rồi. Dù biết là thuốc mạnh đấy nhưng vạn nhất thân thể người không chịu nổi dược lực này thì biết làm sao?"
Lương thị lắc đầu, ngắt lời Hứa ma ma:
"Bản cung nếu không thể sinh cho Điện hạ một đích tử thì nói gì cũng vô ích. Giờ mạo hiểm thử một phen, cũng chỉ là vì bản thân, vì Lương gia mà đánh cược một ván thôi. Bằng không, lẽ nào lại bắt bản cung trơ mắt nhìn Hồ trắc phi sinh hạ thế tử, còn bản cung dưới gối lại trước sau không có một mụn con nào sao? Đến lúc đó, dù Điện hạ có lên ngôi Đại Bảo, vị trí Hoàng hậu của bản cung làm sao có thể ngồi yên?"
Lương thị nói đến chỗ kích động, không kìm được cong lưng ho khan.
Hứa ma ma khẽ thở dài trong lòng, vội tiến lên vỗ vỗ lưng nàng, rồi đưa chén nước ấm hầu hạ Lương thị uống xong. Lúc này mới lên tiếng, giọng mang vài phần thương tiếc: "Lão nô biết nương nương khó xử, chỉ là đau lòng người, thấy người phải chịu những khổ sở này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play