Cố Yểu ban tọa cho Lương thị, rồi cùng Tiêu Ngọc Hoàn và Trình Thục trò chuyện một lát, sau đó nói mình mệt, cho mọi người lui ra.
Chuyện xảy ra ở cung Khôn Ninh chẳng giấu được ai, chưa đầy nửa ngày đã truyền tới phủ Hiển quốc công. Chử lão phu nhân nghe xong, sắc mặt lập tức sa sầm, tức đến suýt ném vỡ chén trà trong tay, hồi lâu sau mới cất lời: “Nàng đúng là hồ đồ! Ngày tháng yên ổn không muốn, lại gây chuyện ầm ĩ làm gì. Nàng nghĩ mình vẫn còn là vị Quý phi cao cao tại thượng kia sao? Dù trước đây có là vậy thì giờ người kia đã là Hoàng hậu nương nương rồi! Đâu phải người nàng có thể đắc tội!”
Phạm thị thấy lão phu nhân nổi giận, vội lên tiếng an ủi nhưng trong lòng cũng vô cùng căm ghét Ngu phi. Ngu phi cứ gây chuyện như vậy, chẳng lẽ muốn phủ Hiển quốc công không được yên ổn hay sao?
Trinh ca nhi của bà giờ đã vào triều làm quan, không thể để cô mẫu không được sủng ái này làm liên lụy.
“Lão phu nhân, tính tình của nương nương người cũng biết rồi đó, một khi đã quyết chuyện gì thì ai khuyên nổi? Vì gia phủ chúng ta nên nghĩ cách khuyên giải nương nương mới phải.”
Chử lão phu nhân hơi nhíu mày, trong lòng bất giác có chút không đồng tình với lời con dâu, bà không khỏi nhìn về phía Phạm thị.
“Lời này của ngươi là có ý gì?” Chử lão phu nhân cất tiếng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play