Nghe ma ma nói vậy, Cố Nhu tức giận muốn hất tung hết thức ăn trên bàn xuống đất nhưng những ngày bị cầm giữ vừa qua đã dạy nàng ta biết rằng nếu làm vậy nàng ta chỉ có thể chịu đói. Nhà bếp trong hành cung này sẽ không vì nàng ta không thích mà làm lại món khác.
Nàng ta hiểu rõ điều đó, chính vì hiểu rõ nên càng cảm thấy uất ức, cảm thấy không cam lòng.
Nàng ta rõ ràng là Thường tại do Hoàng thượng đích thân sắc phong, dù sao cũng coi như là tiểu chủ tử, giờ lại phải chịu cái cảnh khổ sở này ở hành cung Vạn Thọ.
Cố Nhu uất ức đến đỏ hoe vành mắt, nhìn thức ăn trên bàn, lặng lẽ một lúc lâu, rồi lại cầm đũa, từ tốn ăn từng miếng.
Ăn xong, Cố Nhu liền đứng dậy bước ra khỏi nhà. Vì đây là hành cung Vạn Thọ nên dù chỉ là một cái sân hẻo lánh như vậy, cảnh trí vẫn rất đẹp. Chỉ là, cảnh trí dù có đẹp đến mấy, nhìn mãi ngày này qua ngày khác cũng khiến người ta cảm thấy tù túng, ngột ngạt.
Càng không cần phải nói, từ khi Hoàng thượng khởi giá hồi kinh, nàng ta đã bị nhốt trong cái viện này, không thể ra khỏi dù chỉ một bước.
Nàng ta không phải là chưa từng gây rối, chỉ là mấy ma ma bên cạnh cùng tổng quản thái giám của hành cung này đều một mực nói rằng Hoàng thượng vẫn chưa xá tội cấm túc cho Thường tại nên Thường tại vẫn nên an phận kiểm điểm lại bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT