Thôi công công nói xong, liền chắp tay, hành lễ với Thái hậu, cung kính tâu: “Nếu Thái hậu không còn gì sai bảo, lão nô xin cáo lui để chờ lệnh Hoàng thượng sai phái.”
Đồng tử Lý Thái hậu bỗng co lại, thân mình loạng choạng, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.
Hay cho cái kiểu chờ đợi sai phái! Tên nô tài khốn kiếp này, rõ ràng là không hề coi Thái hậu này ra gì!
Sắc mặt Thái hậu trắng bệch, nhìn Liêu thị đang quỳ dưới đất khóc lóc thảm thiết, trong lòng dâng lên một trận phiền chán.
Thấy Thái hậu không nói gì, Thôi công công liền xoay người lui ra ngoài.
Thôi công công vừa bước đi, Liêu thị đã níu lấy vạt áo Lý Thái hậu, khóc lóc thảm thương nói: “Thái hậu, Thái hậu nhất định phải cứu Khải ca nhi! Khải ca nhi là dòng dõi Lý gia, dù nó có không ra gì, sau này ngài dạy bảo nó thật tốt là được, tuyệt đối không thể để nó mất mạng, hay để nó phải chịu nhục nhã vào cung làm nô tài!”
Liêu thị khóc đến nấc nghẹn, trừng mắt nhìn sang Tứ hoàng tử phi Lý Đồng đang đứng một bên, tức giận gắt gỏng: “Con còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi cầu xin cô tổ mẫu của con cứu lấy ca ca đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play