Vào đêm đầu tiên dọn về, Cố Yểu vốn nghĩ Tiêu Cảnh Tuần sẽ để nàng nghỉ ngơi cho thật tốt, không làm phiền nàng nữa. Ai ngờ, người này lại chẳng biết xấu hổ chút nào, giày vò nàng suốt một hồi lâu. 
Đến cuối cùng, Cố Yểu mệt rã rời, chẳng còn chút sức lực nào. Nàng mơ hồ nghe thấy Tiêu Cảnh Tuần gọi nước, rồi sau đó thì chẳng còn nhớ gì nữa.
Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, Cố Yểu nghe thấy tiếng động ở mép giường, biết Tiêu Cảnh Tuần chuẩn bị đi thượng triều. Nàng còn ngái ngủ mở mắt, khẽ cắn môi, trong lòng oán giận Tiêu Cảnh Tuần. Nàng không nhịn được, lườm hắn một cái thật hung dữ.
Lúc này, Tiêu Cảnh Tuần đã mặc xong bộ triều phục màu minh hoàng. Hắn trông không hề mệt mỏi chút nào, bị nàng lườm một cái cũng không giận, ngược lại còn nở nụ cười, khom người ghé sát tai Cố Yểu, cười nói: “Cơ thể Yểu Nhi vẫn còn yếu ớt quá. Chờ khi nàng cùng trẫm xử lý cung vụ quen tay rồi, trẫm sẽ dẫn nàng ra ngoài cưỡi ngựa. Kẻo nàng không chịu nổi những đêm mặn nồng thế này, đến lúc đó lại quay sang oán trách trẫm.”
Cố Yểu giận dỗi khẽ gọi "Hoàng thượng!", rồi thò tay ra nhéo mạnh vào cánh tay hắn một cái. Tiêu Cảnh Tuần mặc kệ cho nàng hả giận, sau đó vươn tay xoa xoa mái tóc Cố Yểu. Lúc này hắn mới quay sang dặn dò Kiêm Gia và Đoan ma ma ở một bên: “Các ngươi coi chừng nương nương cho tốt, bảo phòng bếp nhỏ hầm một chén canh tuyết lê. Trẫm nghe giọng nàng có chút khản đặc.”
Mặt Cố Yểu lập tức đỏ bừng. Kiêm Gia và Đoan ma ma thì mỉm cười đáp lời.
Tiêu Cảnh Tuần duỗi tay cẩn thận sửa lại góc chăn cho Cố Yểu, rồi mới xoay người đi nhanh ra ngoài điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play