Tĩnh Huệ Trưởng Công Chúa nghe Tô Uyển nói vậy, khẽ mắng yêu một tiếng: “Không được vô lễ!”
Cố Yểu lắc đầu, tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy cánh tay Tô Uyển, mỉm cười nhìn nàng. Bị Cố Yểu nhìn như vậy, gương mặt Tô Uyển càng thêm ửng đỏ, nàng giơ tay vờ cào Cố Yểu nhưng Cố Yểu chỉ cười né tránh.
Thấy hai người cười đùa thân thiết như vậy, nét cười trên mặt Tĩnh Huệ Trưởng Công Chúa càng thêm rạng rỡ. Theo bà thấy, Cố Yểu nay đã là Chiêu Quý phi được sủng ái khắp lục cung, mà vẫn có thể hòa hợp với nữ nhi của bà như xưa thì không còn gì tốt hơn.
Nếu sau này Cố Yểu có được cơ duyên lớn, cũng có thể ban cho Uyển Nhi và Nam Ân hầu phủ sự che chở nhất định.
Mấy người cùng nhau đi vào chính điện, cung nữ liền dâng trà và điểm tâm.
Tĩnh Huệ Trưởng Công Chúa uống một ngụm trà, nhìn quanh cách bài trí trong điện, không khỏi bật cười nói: “Cách bài trí hiện giờ khác hẳn so với lúc Hoàng huynh còn ở, thêm vài phần hơi thở nữ nhi.”
Tĩnh Huệ Trưởng Công Chúa nói xong lời này, liền dừng lời, còn Cố Yểu lại cảm thấy gò má hơi nóng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play