Nghe Cố lão phu nhân nói vậy, Cố Yểu vội vàng gọi người bế tiểu hoàng tử lên.
Cố lão phu nhân nhìn tiểu hoàng tử trắng nõn sạch sẽ trong tã lót, tươi cười không ngớt: "Nhìn Ngũ hoàng tử của chúng ta này, lớn lên thật tuấn tú quá đi. Ta còn chưa từng gặp đứa bé nào đẹp đến vậy, trông cứ như tạc từ ngọc ra ấy, sau này chắc chắn sẽ làm nên nghiệp lớn."
Cố Yểu khẽ cong môi cười, ngoài miệng thì nói: "Tổ mẫu đừng khen nó quá, nó còn nhỏ mà."
Cố lão phu nhân mỉm cười gật đầu, ánh mắt vẫn dịu dàng nhìn đứa bé trong lòng Cố Yểu.
Tuy đã có tuổi nhưng từ khi vào kinh thành, bà trông trẻ ra nhiều so với lúc còn ở Thiệu Hưng. Nhất là khi cháu gái lớn giờ đã là Quý phi nương nương, lại sinh được hoàng tử; còn cháu trai cũng thành tài, thi đỗ Trạng Nguyên, giờ là Hàn Lâm Viện Tu soạn. Cố lão phu nhân sống gần hết đời, giờ lại cảm thấy càng sống càng khỏe khoắn, toàn thân toát ra sức sống và tinh thần phấn chấn.
"Đừng nói thế, Ngũ hoàng tử của chúng ta đẹp như vậy, đương nhiên phải khen ngợi cho thỏa. Không chỉ tằng ngoại tổ mẫu nhịn không được muốn khen, người khác thấy chắc cũng phải tấm tắc khen một tiếng." Cố lão phu nhân cười đưa tay vuốt ve khuôn mặt bé con, mỉm cười lấy từ trong tay áo ra một chiếc túi gấm đỏ thêu hoa, khẽ đặt vào chiếc tã đỏ tươi: "Nào, đây là tằng ngoại tổ mẫu tặng Ngũ hoàng tử của chúng ta, xem có thích không?"
Nghe lời này, bé con vẫy vẫy bàn tay nhỏ xíu mũm mĩm, đôi chân nhỏ cũng đạp mạnh một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT