Cố Yểu chìm vào giấc ngủ sâu, đến khi tỉnh lại lần nữa đã là sáng hôm sau.
Y phục trên người nàng đã được thay, sạch sẽ và thoải mái lạ thường, chỉ là vì hôm qua vừa sinh nở xong, cơ thể vẫn còn cảm thấy đau nhức đôi chút.
Cố Yểu khẽ nhíu mày, cố gắng ngồi dậy khỏi giường.
Nghe thấy động tĩnh, Kiêm Gia đang túc trực bên giường vội vàng nhìn sang. Thấy nương nương nhà mình đã tỉnh, nàng mặt mày hớn hở nói: “Nương nương cuối cùng cũng tỉnh rồi! Người ngủ một giấc thật dài. Nếu không phải thái y đã khám và nói rằng nương nương chỉ kiệt sức, cần nghỉ ngơi nhiều, còn lại không đáng ngại, chúng nô tỳ cũng không dám để nương nương nằm lâu đến vậy.”
Đoan ma ma cũng cười bước tới, trong tay cầm một chén nước ấm, ân cần hầu hạ Cố Yểu uống từng ngụm nhỏ.
“Hôm qua nương nương quả thật rất đáng lo, may mà cuối cùng cũng bình an sinh hạ được Ngũ hoàng tử. Nương nương xem đi, Ngũ hoàng tử của chúng ta sinh ra thật kháu khỉnh, mặt mày rất giống nương nương, còn mũi và miệng lại giống Hoàng thượng. Vừa nhìn đã biết là đứa trẻ mang phúc khí lớn.”
Nghe Đoan ma ma nói vậy, Cố Yểu vội nhờ bà ấy bế đứa bé đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play