Trong một cung điện hẻo lánh tại Bắc Uyển của hoàng cung, Phương thị vận một bộ y phục trắng giản dị, đầu không cài trâm lược, dáng vẻ vô cùng tiều tụy.
Cung nữ Văn Uyên theo hầu bên cạnh, ngửi thấy mùi hương lạ trong điện, lại nhìn chậu hoa Quỳnh nguyệt đang độ nở rộ đặt trên bệ cửa sổ, đôi mắt lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Nương nương, người mau nghĩ cách đi! Chất độc này lợi hại như vậy, cứ thế này, người không trụ được bao lâu đâu!"
Phương thị sắc mặt trắng bệch, nở nụ cười khổ, ánh mắt đầy bi thương: "Ngươi tưởng Hoàng thượng còn lưu luyến chút tình cảm với bản cung nên mới không ban cho ly rượu độc hay dải lụa trắng để kết liễu sao? Ngài ấy làm vậy là vì Chiêu phi, vì con tiện nhân đó muốn bản cung sống không bằng chết!"
"Bản cung mưu tính cả đời, nay chỉ sai một bước mà rơi vào cảnh ngộ này, bao năm khổ tâm gây dựng, tất cả đều tan thành mây khói."
"Hoàng nhi của bản cung không biết có bị liên lụy không. Ngươi nói xem, với tính tình của Hoàng thượng, ngài ấy liệu có đối xử tốt với con ta không?"
Nét mặt Phương thị lộ vẻ hoảng loạn và sợ hãi, bà nhìn Văn Uyên đang quỳ trên đất, như thể cố tìm một câu trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT