Sau khi Hiếu kỳ kết thúc, chuyện Lão tổ tông của Thái Bình Công Phủ qua đời cũng dần chìm vào quên lãng. Đến cuối năm, ngoại trừ phủ Thái Bình Công vẫn còn trong kỳ tang, các phi tần trong cung đều đã khoác lên mình những bộ trang phục có phần tươi tắn hơn. Suy cho cùng, Lão tổ tông của phủ Thái Bình Công cũng chỉ là ngoại tổ mẫu của Hoàng thượng, dù Hoàng thượng có hiếu thuận đến đâu cũng không thể để cả cung đình ngày Tết thiếu đi không khí vui mừng.
Nhất thời, các phi tần đều thở phào nhẹ nhõm.
Bụng của Cố Yểu đã nhô cao thấy rõ. Vì không cần đến Khôn Ninh Cung thỉnh an mỗi ngày nên cuộc sống của nàng quả thực nhàn nhã, ung dung tự tại, vô cùng thoải mái. Cả người nàng trông tròn trịa ra nhiều, sắc mặt hồng hào, khí sắc cực kỳ tốt.
Một hôm, Cố Yểu đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn tuyết rơi lả tả như lông ngỗng ngoài xa. Toàn bộ Chiêu Dương Cung chìm trong một màu tuyết trắng tinh khôi, đẹp không sao tả xiết. Nàng bất giác buột miệng: “Hôm nay tuyết rơi nhiều thế này, không biết Hoàng thượng có ghé qua không?”
Nàng vừa dứt lời thì nghe thấy một tiếng cười khẽ. Có người từ phía sau ôm lấy vòng eo nàng: “Trời đông giá rét mà mở cửa sổ ngắm tuyết, không sợ nhiễm lạnh sao? Kiêm Gia và bọn cung nữ hầu hạ kiểu gì vậy?”
Cố Yểu đang mặc chiếc áo khoác lông cáo dày sụ, tay ôm lò sưởi tay bằng vàng chạm hình hoa mai. Nghe vậy, nàng quay lại, mỉm cười nhìn Tiêu Cảnh Tuần: “Hoàng thượng thử chạm tay thần thiếp xem, ấm lắm mà. Trong điện có đốt địa long, lại mặc ấm thế này, thần thiếp không thấy lạnh chút nào.”
“Ngược lại là Hoàng thượng, sao tay người lại lạnh thế này? Thôi công công cũng không biết mang lò sưởi tay đến cho Hoàng thượng.” Cố Yểu nói, giọng vừa trách nhẹ vừa như trêu chọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT