Editor: Moonliz
Trần Uyển Nhu chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như vậy! Nghĩ lại trước đây bà ấy còn thấy Cố Mộ Tịch đối xử với con trai mình cũng không tệ, cũng coi như không phải người quá xấu thì ai ngờ đâu chú ấy lại âm thầm đào hố để hãm hại bà ấy như vậy!
Bà ấy không thể nào chịu nổi nỗi oan khuất này, đây hoàn toàn là một sự vu khống bỉ ổi đến tột độ. Bà ấy cũng chẳng cần quan tâm Cố Mộ Tịch vừa mới tỉnh dậy, có chịu nổi kích thích hay không, thẳng thắn chỉ trích: "Cố Mộ Tịch! Tôi với chú không thù không oán, Cố Giác cũng rất kính trọng chú, cả nhà tôi chẳng ai làm gì có lỗi với chú cả. Dựa vào đâu mà chú lại vu khống tôi như thế?!”
Ánh mắt Cố Mộ Tịch lóe lên, trong đó vừa có sự áy náy, lại vừa có nỗi lạnh lẽo trong lòng: "Chị dâu, anh cả và chị đều là người thông minh. Không điều gì trong nhà họ Có có thể giấu nổi hai người. Chuyện năm xưa, tai nạn đó…”
“Tai nạn cái gì? Tôi với chú đã từng có cái tai nạn gì?!” Trần Uyển Nhu giận đến phát điên, quay sang nhìn chồng: "Anh sẽ không tin lời chú ấy đấy chứ?”
Cố Triều Dương hỏi: "Hai mươi năm trước, em có từng ở trong biệt thự Bạch Vân hai ngày với chú ấy không?”
Trần Uyển Nhu nhớ lại: "Có, em ở đó hai ngày. Lúc đó em đã nói với anh rồi mà! Anh bận công việc không đi cùng được, em mới hẹn bạn đi chơi. Ai ngờ cô ấy có việc gấp không đến được, em đành ở lại một mình. Lúc đó Cố Mộ Tịch cũng ở đó vẽ tranh, chú ấy là em chồng em, chẳng lẽ em lại đuổi chú ấy đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play