Editor: Moonliz
Sở Tương ngồi trong phòng nghỉ cùng Cố Hành. Anh sợ cô đói nên đã mua ít đồ ăn cho cô, rồi nói: “Anh đưa em về trước nhé.”
Sở Tương lắc đầu, nắm chặt tay anh: "Em muốn đợi anh cùng về.”
Tuy ca phẫu thuật đã hoàn thành, nhưng Cố Mộ Tịch vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch, bất cứ lúc nào cũng có thể không qua khỏi. Chú ấy không có con cái, bà cụ có sức khỏe kém nên cũng đã vào phòng bệnh, dù gì thì cũng là người thân. Ngay cả người trước giờ không ưa bà cụ và em chồng như Trần Uyển Nhu cũng vẫn ở lại đây.
Giờ phút này, mỗi khi nhìn thấy Tô Nhuyễn Nhuyễn là Trần Uyển Nhu lại thấy tức giận đến mức không thể chịu nổi. Bà ấy cảm thấy chuyện nhà họ Cố loạn như nồi canh hầm này không thể tách rời khỏi người phụ nữ đó. Nếu không có cô ta, Cố Giác sẽ không làm loạn đến mức này và có lẽ chuyện của Cố Mộ Tịch đã không xảy ra.
Tuy mỗi ngày, Trần Uyển Nhu có vẻ sống rất vô tâm, nhưng không phải là người không có lương tâm. Dù không thích bà cụ và em chồng, nhưng nếu vì sai lầm của con trai mình mà khiến em chồng mất mạng thì chắc chắn bà ấy sẽ rất áy náy trong lòng. Huống chi, người em chồng đó cũng đối xử với Cố Giác không tệ.
Trần Uyển Nhu khẽ khàng lại gần Cố Triều Dương, nhỏ giọng nói: "Triều Dương, nếu… nếu như chú ấy không tỉnh lại được thì…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT