Những vết sẹo dài ngắn không đều khắc sâu vào da thịt, trên làn da tái nhợt loang lổ những mảng bầm xanh tím.
Những vết thương này, Kỳ An không lạ gì—hiển nhiên là do người khác đánh.
Cô đứng sững tại chỗ, cảm giác khó thở càng lúc càng rõ ràng hơn. Ngón tay siết chặt trong lòng bàn tay, móng tay cắm sâu vào da thịt. Môi bị cắn đến rách, vị tanh mặn của máu tràn ra, hòa lẫn cùng cảm giác đau nhức.
Trong đầu cô chợt hiện lên vô số hình ảnh, từng mảnh ghép rời rạc xâu chuỗi lại với nhau. Cuối cùng, Kỳ An nhận ra có điều gì đó không đúng.
Cô nhớ đến biểu cảm vô thức cau mày của cậu tối qua, đến những đường gân xanh căng chặt trên thái dương, đến giọng nói đè nén đầy khó chịu và áp lực không thể che giấu.
Cô nhớ đến việc sáng nay Trần Trạch Dã đột nhiên đổi sang chiếc áo hoodie đen, nhớ đến chuyện cậu vô cớ nghỉ học ở trường.
Tất cả đều là để che giấu những vết thương kia ở trên người.
Trái tim như bị ai đó bóp nghẹt, từng đợt cảm xúc khó chịu trào lên, xen lẫn sự chua xót không cách nào khống chế.
Trong khoảng thời gian cậu biến mất, rốt cuộc đã trải qua những gì?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT