Khoai tây tối qua ngon đến nỗi Bạch La La không thể nào quên được, nên sáng sớm hôm sau, cậu dậy thật sớm, dùng cái nồi đá mang theo nấu một nồi cháo lớn, rồi nhào bột làm cả đống bánh nướng.
Bánh nướng nhân thịt, vỏ giòn, nước thịt nhiều, cắn một miếng là cảm nhận được vị thịt tươi nóng hổi. Thịt là con mồi săn được tối qua, còn rất tươi, được băm nhỏ làm nhân, vừa mỡ vừa nạc, nước thịt trào ra trong miệng khi ăn. Ăn một miếng bánh rồi uống một ngụm cháo rau thanh mát, cuộc sống quả thực tuyệt vời đến mức làm người ta say mê.
Tuyết Huỷ có dạ dày tốt, ăn một hơi năm sáu cái bánh, ăn xong phần của mình rồi vẫn còn nhìn người khác chảy nước miếng. Thấy bộ dạng đó, Bạch La La vội nướng thêm một miếng thịt cho hắn gặm – cậu thực sự sợ Tuyết Huỷ sẽ lộ nguyên hình vì chuyện đồ ăn.
Hè qua là đến mùa thu bội thu, trên ngọn cây đầy những loại quả đủ màu sắc, động vật cũng bắt đầu ăn uống điên cuồng để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến.
Hầu hết các loại quả trong rừng đều ăn được, nhưng vẫn cần phải chú ý một chút. Bởi vì có một hôm Viên Thù Trạch trèo lên cây hái quả, giơ tay hái được một quả lông lá, cậu ta còn đang thắc mắc đây là cái gì, định lấy đá đập ra xem, vừa giơ cục đá lên chưa kịp đập xuống thì quả trên mặt đất kia đã kêu lên một tiếng thảm thiết, giơ hai chân chạy mất, làm cho mọi người đều ngây người.
Mục Hành Cung nói: “Đây rốt cuộc là động vật hay thực vật?”
Viên Thù Trạch toàn thân cứng đờ, vẻ mặt sợ hãi đến mức sắp khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play