Bạch La La khi biến thành thiếu niên còn nổi bật hơn cả lúc còn là đứa trẻ.
Cậu thấp hơn Bạch Hồi khá nhiều, dáng người mảnh mai, ai cũng không thể tưởng tượng được rằng chỉ vài ngày trước cậu vẫn còn mũm mĩm, má phúng phính như em bé. Khuôn mặt nhỏ nhắn như bàn tay với đôi mắt xanh lục, trông vô cùng xinh đẹp, cười lên khóe mắt cong cong, rõ ràng là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn.
Bạch Hồi tìm cho Bạch La La bộ quần áo thích hợp và dặn dò cậu không được tùy tiện để lộ thân thể trước mặt người khác.
Bạch La La nghe vậy, ngẩng đầu nhìn Bạch Hồi, hỏi: “Trước mặt Bạch Hồi cũng không được sao?”
Bạch Hồi đưa tay vuốt ve đầu cậu, nói: “Nếu La La không muốn thì không được.”
Bạch La La suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Vậy thì ta vẫn muốn.”
Bạch Hồi cảm thấy rất phức tạp, vừa vui mừng vì Bạch La La tin tưởng mình như vậy, lại vừa lo lắng Bạch La La có thực sự hiểu được sự tin tưởng này có ý nghĩa gì không, hắn nói: “Thôi được rồi, đi ăn cơm với ta trước đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play