Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã quá mười hai giờ. Cuối cùng cũng vang lên tiếng gõ đúng ám hiệu. Tô Dung và Tiết Tích nhìn nhau, bước ra mở cửa.
Ngoài cửa là Tân Lê Mỹ và Tiền Đa Đa. Không xa phía sau là Tiêu Khả Ái đang nằm gục trên nền đất, hôn mê bất tỉnh, chắc là vừa bị hai người kia đánh ngất khi trở về.
“Vương Mạn đâu?” Nhìn thấy sắc mặt cả hai trông rất khó coi, trong lòng Tô Dung bỗng dâng lên một dự cảm xấu.
Quả nhiên, Tân Lê Mỹ mím môi: “...Cô ấy bị bác sĩ của trường dẫn đi rồi.”
“Sao lại thế?” Tô Dung kéo họ vào trong, đóng cửa rồi khóa lại, lúc này mới nhíu mày hỏi. Nhiệm vụ đầu tiên trong ngày mà đã có người gặp chuyện, điềm xấu rồi đây.
Cả ba cùng ngồi xuống, lúc này Tân Lê Mỹ mới kể lại: “Bọn tôi mò xuống tầng một tìm hiểu rất lâu, mới biết được rằng mỗi ngày tầm mười một giờ trưa, bác sĩ sẽ rời khỏi phòng y tế để đi lấy cơm, còn lại toàn bộ thời gian đều ở trong đó. Nên bọn tôi chỉ có đúng một cơ hội. Đợi ông ta đi khỏi, tôi và Tiền Đa Đa chịu trách nhiệm tìm manh mối, còn Vương Mạn ở ngoài canh chừng. Tôi tìm được một đống lọ thuốc, nhưng số thuốc bên trong đều giống nhau, không thể xác định được lọ nào mới là lọ đúng. May mà Tiền Đa Đa tra được ghi chép trong sổ điều trị của bác sĩ, mới lần ra được lọ thuốc chính xác. Mở nắp ra lấy được vài viên thì tôi phát hiện bên trong còn có một tờ hướng dẫn sử dụng, nên tôi còn phải lấy nó đi. Nhưng lúc đó bác sĩ cũng sắp quay lại rồi, bọn tôi không thoát ra kịp.”
Tiền Đa Đa tiếp lời, lúc đó cô đứng ngoài cửa lo lắng ngóng nhìn nên thấy rõ hơn: “Vương Mạn định giúp bọn tôi câu giờ, cô ấy gọi bác sĩ lại. Bác sĩ đi tới, hình như chỉ vỗ nhẹ lên vai cô ấy một cái là cô ấy ngất đi luôn. Bọn tôi thừa cơ chạy ra ngoài, chỉ có thể trơ mắt nhìn bác sĩ kéo Vương Mạn vào lại phòng y tế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT