Vừa thấy điều thứ năm, mắt của cả nhóm đồng loạt sáng bừng. Tiết Tích vội vàng hỏi: “Giang Giang, cô có thấy lọ thuốc trắng được nói tới trong quy tắc không?”
Tô Dung lấy hai viên thuốc ra khỏi túi áo, mỉm cười: “Không những thấy, tôi còn lấy được hai viên đây.”
“Woa!” Mọi người không hẹn mà cùng kêu lên kinh ngạc, Tiền Đa Đa sững người: “Giang Giang, cậu đoán trước được luôn hả? Đỉnh thật sự!”
“Chỉ là cảm thấy nó có thể hữu ích thôi.” Tô Dung khẽ thở dài, “Tiếc là chỗ quản lý cũng chẳng còn bao nhiêu, tôi chỉ dám lấy hai viên.”
Thực tế là cô đã lấy ba viên, nhưng Tô Dung cũng chẳng phải thánh mẫu gì cho cam. Đây là thuốc mà một mình cô liều lĩnh xông vào mới lấy được, chia sẻ cho người khác đã là rộng lượng lắm rồi, dĩ nhiên cô phải giữ lại một viên để phòng thân.
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn Tiết Tích và Tân Lê Mỹ — ánh mắt hai người này đều như muốn đốt cháy viên thuốc: “Bởi vì Tiêu Khả Ái sơ suất, hiện giờ bên phía quản lý đã bắt đầu nghi ngờ chúng ta rồi. Muốn quay lại lấy thêm thuốc nữa là điều gần như không thể.”
“Tiêu Khả Ái?” Mọi người đồng loạt nhìn về phía cô ấy, vẻ mặt khó hiểu. Tiêu Khả Ái cũng rất bất ngờ, cứ tưởng Tô Dung không nói ra nghĩa là tha thứ rồi, nào ngờ mình vẫn bị lôi ra trước mặt mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT