Trong lúc mọi người trò chuyện, chàng trai trúc mã đảo mắt quan sát xung quanh rồi quay sang nói với cô gái thanh mai: “Những người ở bên đây trông có vẻ dễ tiếp xúc hơn những người ở bên siêu thị!”
Tô Dung nghe vậy thì khẽ liếc về phía năm người kia với vẻ suy tư. Theo như những gì mà chàng trai này nói, xem ra cư dân bản địa ở bên siêu thị cũng giống với những người bên khu tập thể dục, toàn là những người mặt lạnh và ngại giao tiếp.
Vậy nên nếu họ muốn nói chuyện với cư dân bản địa, nơi này chắc chắn là một chỗ rất thích hợp. Còn cư dân ở hai chỗ kia thì hoàn toàn không có ý định giao tiếp.
Nếu họ không tìm người để mà dò hỏi, vậy thì đợi nhóm người này rời đi, Tô Dung sẽ tìm cách hỏi thăm một chút. Cô không thể bỏ lỡ cơ hội này được.
“À đúng rồi, hay là chúng ta hỏi ban quản lý xem họ có loa phát thanh không, gọi các điều tra viên khác đến?” Anh Chu bỗng đề nghị.
Hiện tại cộng lại, bọn họ mới chỉ có năm điều tra viên, mà đây là một Quái Đàm Quy Tắc khó, số lượng điều tra viên ít nhất cũng phải có mười người. Nghĩa là vẫn còn một nửa điều tra viên mà họ vẫn chưa gặp mặt.
Nghe anh ta nói như vậy, Tô Dung đang đứng bên cạnh nghe lén suýt chút nữa thì cũng ho ra tiếng. Phát thanh tìm người á? Sợ rằng người khác không biết trong cái Quái Đàm Quy Tắc này có một đống điều tra viên đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT