Cuối cùng, sau một khúc rẽ, Tô Dung đã nhìn thấy khu vườn phía trước. Giống như trong quy tắc đã viết, nơi đây có rất nhiều hoa tươi. Toàn bộ những chỗ khác trong khu dân cư vẫn mang dáng vẻ tiêu điều của cuối đông, chỉ riêng nơi này lại như mùa xuân, vạn vật đều bừng bừng sức sống.
Trong vườn có vài cư dân đang thưởng hoa. Khác hẳn với những người có sắc mặt nghiêm nghị mà Tô Dung đã gặp trước đó, những cư dân ở đây lại mang biểu cảm ôn hòa.
Trong quy tắc có nói, khi hoa còn nở thì nơi này là an toàn. Cộng thêm biểu hiện của cư dân, Tô Dung không mấy do dự mà bước thẳng tới đấy. Cô vẫn luôn kiểm soát biểu cảm rất tốt, không sợ việc bất ngờ đến đấy lại khiến cho bản thân bị lộ sơ hở.
Vài người giương mắt liếc nhìn cô một cái, nhưng cũng chỉ nhìn một cái rồi lập tức kiềm chế thu ánh mắt về.
Chẳng lẽ bọn họ không sợ thứ đang bám theo mình sao? Nhìn phản ứng đó của họ, Tô Dung đầu tiên là cảm thấy nghi ngờ, sau đó cô bất chợt kinh ngạc nhận ra, cảm giác lạnh lẽo như dòi bám vào xương vẫn luôn bám tiết theo phía sau mình vừa nãy đã biến mất!
Cô đã tạm thời an toàn.
Tô Dung không để lộ dấu vết, khẽ thở phào một hơi rồi bước vào khu vườn nhỏ. Nơi này là một cái công viên không lớn cũng không nhỏ, xung quanh trồng đầy hoa cỏ. Bên cạnh có một con đường nhỏ dẫn vào nơi bị cây cối che khuất sâu bên trong vườn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play