Tần Tư Vũ khóc đến mức thổi ra một bong bóng nước mũi, nhìn Tịch Bối với ánh mắt đầy khâm phục và ngưỡng mộ, chẳng còn dáng vẻ của đứa trẻ ngang ngược và nổi loạn trước đó.
“Tớ hiểu rồi, họ sẽ yêu thương tớ,” Tần Tư Vũ khó khăn lắm mới bình tĩnh lại, “Nhưng tớ vẫn rất sợ không ai cần tớ…”
“Lúc đầu tớ cũng lo lắng mà,” Tịch Bối an ủi hắn, “Nhưng thật ra không phải vậy. Cậu không cần sợ.”
“An An thích tớ nhất, An An cần tớ. Vì vậy cậu cũng sẽ giống như vậy, ngoài bố mẹ cậu ra, chắc chắn sẽ có một người, người đó sẽ luôn ở bên cậu.”
Nói đến đây, Tịch Bối trông vô cùng nghiêm túc, bé nắm chặt tay Tần Ý An.
Bé tin tưởng Tần Ý An hơn bất cứ ai, niềm tin ấy chưa bao giờ lung lay.
Bé Tịch Bối giống như một mặt trời nhỏ tràn đầy nhiệt huyết và ấm áp, dù đã từng chịu tổn thương, từng đau khổ, vẫn sẵn lòng mang hơi ấm đến cho người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT