Quản gia Cố đưa hai người về nhà mới. Từ lúc lên tầng hầm để xe đến khi lên lầu, Tịch Bối vẫn không nói lời nào; dù cho Tần Ý An có hạ thấp giọng dỗ dành bên tai cậu, cậu cũng chẳng đáp lại, chỉ phồng má lên, đôi mắt đen nhánh ngoan cố nhìn về phía trước.
Tịch Bối thực sự rất giận. Vì Tần Ý An đã uống rượu, hơn nữa còn uống ngay trước mặt cậu.
Rõ ràng biết bản thân có bệnh dạ dày. Bác sĩ đã nói thời gian này phải chăm sóc dạ dày thật tốt! Không phải chỉ cần qua mười mấy, hai mươi ngày là không sao nữa, ngay cả một người chỉ bị viêm dạ dày nông bình thường mà uống rượu cũng sẽ cảm thấy khó chịu, huống hồ dạ dày anh còn từng xuất huyết cấp tính, làm sao có thể chịu nổi!
Quản gia Cố nhẹ nhàng khép cửa lại, để không gian chỉ còn lại hai người họ.
Tần Ý An chậm rãi cắn lấy vành tai trắng nõn của Tịch Bối, nhẹ nhàng mút khiến phần da mềm ấy ửng đỏ.
Anh chẳng nói nổi lời nào châm chọc, trên gương mặt bình thản lại hiện lên sự chìm đắm rõ ràng, giống như một đóa hoa cao lãnh đứng trên bờ vực dục vọng.
"Bé con," giọng anh khàn khàn, "giận rồi à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play