Ba giờ rưỡi sáng, Tần Ý An tỉnh lại.
Trước mắt anh là một màn đỏ mờ ảo, bị ánh sáng hơi chói lóa chiếu vào đến mức không mở mắt ra được. Phải mất một lúc lâu anh mới có thể nhìn rõ mọi thứ trước mắt, rồi phát hiện ra một gương mặt quen thuộc.
Tịch Bối ngồi lặng lẽ bên giường bệnh.
Không làm gì cả, thậm chí cũng không lấy điện thoại ra, chỉ co người trong chiếc áo len, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt rũ xuống, nhìn chằm chằm vào vết kim tiêm dán băng keo.
Ngay khoảnh khắc nhận ra Tần Ý An đã tỉnh, cậu lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi trống rỗng nhìn về phía anh.
Trông cậu như một con thú nhỏ đáng thương.
Quá mức mềm yếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT