Trong nhà có hệ thống sưởi nên cậu đã cởi áo phao, chỉ mặc một chiếc áo len bình thường—đây là chiếc áo cậu tự mua khi còn ở trường, chỉ tốn mấy chục tệ, vì vậy chất liệu và kiểu dáng đều rất bình thường, không có gì nổi bật, tất cả nhờ vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu mới tạo được chút điểm nhấn.
Bàn tay lớn nóng rực của Tần Ý An chậm rãi luồn vào mép áo len hơi bạc màu và có chút xù lông, nhẹ nhàng chạm vào lớp vải hơi thô ráp.
Khuôn mặt tuấn tú của Tần Ý An căng chặt lại: “Sao không mặc mấy bộ anh mua cho em?”
Tịch Bối chưa kịp phản ứng, cậu lắc đầu cười nói: “Cái này của em vẫn còn tốt mà, vẫn mặc được mà.”
Tiết kiệm là một đức tính tốt, Tịch Bối vòng tay ôm cổ Tần Ý An, không thấy có gì sai trong lời mình nói.
Nhưng cậu lại nghe thấy giọng điệu của Tần Ý An hơi không vui, từng chữ đều rất nghiêm túc: “Mặc đồ anh mua.”
“……” Tịch Bối hơi ngẩn ra, đúng lúc thang máy đến tầng ba, cậu nhảy xuống khỏi người Tần Ý An, hơi lo lắng nâng mặt anh lên, cẩn thận hỏi: “Sao thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT