Mạc Tư biết Thích Triều vừa chế tác một con búp bê mới, hẳn chính là con búp bê tóc đen này. Ôm chặt búp bê vải trong lòng, Mạc Tư đứng trước xoáy không gian, không có bất cứ động tác nào, mặc cho búp bê xa lạ kia chăm chú nhìn mình.
Chiếc đuôi sau lưng Hướng Nguyệt khẽ đong đưa, đôi mắt đỏ tràn đầy cảnh giác. Lớp lông mềm mại trên xương bả vai phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, tựa như chỉ cần đối phương có một động tĩnh nhỏ, những chiếc lông sắc bén này sẽ lập tức hóa thành lưỡi dao tàn nhẫn, thu hoạch sinh mệnh.
Giây tiếp theo, chóp mũi Hướng Nguyệt khẽ động, nhóc mơ hồ ngửi thấy mùi hương của cha mình. Ánh mắt dừng lại trên búp bê vải trong lòng đối phương, nhóc nghiêng đầu, đôi tai chó trên đỉnh đầu khẽ run rẩy—tại sao trên búp bê này lại có mùi của ba?
Mạc Tư vốn dĩ rất bình tĩnh, nhưng khi nhận ra ánh nhìn của đối phương, cậu vô thức siết chặt búp bê vải trong tay, đôi mắt đen cũng trở nên thâm trầm hơn. Môi cậu mấp máy dưới lớp băng quấn, cất giọng khàn khàn, mang theo cảnh cáo: "Đây là của Mạc Tư."
Khi Thích Triều và Li Bạch, Lan Lạc xuống lầu, họ liền nghe thấy giọng nói khàn khàn nhưng ẩn chứa dao động cảm xúc của Mạc Tư.
"Của Mạc Tư cái gì?" Thích Triều không nghe rõ, liền cười hỏi.
Mạc Tư mím môi, giọng khàn khàn lặp lại: "Búp bê của Mạc Tư."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT