Trên người Hướng Nguyệt vẫn còn ướt sũng, dung dịch thư giãn sau khi tiếp xúc với không khí dần bốc hơi, nhưng có lẽ do quá nhiều lông vũ nên một số giọt nước không kịp bay hơi, mà men theo đường cong của đôi cánh nhỏ xuống. Nhóc giẫm chân lên thảm lông mềm mại, không quan tâm đến những giọt nước còn đọng lại trên cánh, vẻ mặt không biểu cảm ngẩng đầu nhìn ba mình.
Đôi tai chó trên đỉnh đầu thiếu niên tóc đen khẽ run lên, vài giây sau, nhóc nhìn về phía Thích Triều trước mặt, đôi môi mấp máy, có chút căng thẳng cất giọng: "Ba ơi."
Nói xong hai chữ này, cái đuôi phía sau Hướng Nguyệt hơi khẽ đung đưa, đến khi nghe thấy giọng nói ôn hòa của người đàn ông đáp lại một tiếng "Ừm", cái đuôi kia liền vẫy càng mạnh hơn. Nhưng trên mặt, Hướng Nguyệt vẫn giữ vẻ trầm ổn, không để lộ quá nhiều cảm xúc.
Nhìn thấy cảnh này, Thích Triều không khỏi muốn bật cười. Dường như đã hiểu được tính cách của đứa trẻ mới trong nhà, anh vươn tay xoa xoa mái tóc của Hướng Nguyệt. Khi thấy nhóc ngẩn ra, anh nói: "Hướng Nguyệt, chờ ba một chút."
Nói xong, Thích Triều xoay người đi đến tủ kính, lục tìm một hồi. Anh nhớ mình đã mua sẵn máy sấy tóc và khăn lông, đều đặt trong tủ này.
Hướng Nguyệt ngoan ngoãn đứng yên chờ theo lệnh của ba, ánh mắt vẫn không rời khỏi người anh. Nhìn bóng lưng của Thích Triều, cái đuôi phía sau nhóc vẫn khẽ đong đưa không ngừng.
Đôi cánh đen buông xuống từ bả vai đến tận mắt cá chân, khiến Hướng Nguyệt trông có chút gầy gò và ngoan ngoãn. Nhưng từ đường nét giữa đôi mày có thể nhận ra, sự ngoan ngoãn này chỉ dành riêng cho người đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play