Lăng Sương bắt đầu sốt ruột.
Nàng ngồi dựa vào tường, ghép những tấm đệm tạo thành chỗ nằm, rồi dùng lụa mỏng bọc lấy Như Ý, để nàng nằm lên đùi mình. Như vậy, nàng có thể liên tục kiểm tra nhiệt độ trên trán của Như Ý.
Nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, Lăng Sương lập tức kêu người đưa thuốc, gọi đại phu, nhưng những người bên ngoài lại chẳng hề đoái hoài, cứ như thể không nghe thấy nàng nói gì. Cứ như vậy kéo dài suốt một ngày một đêm, nàng gào khàn cả giọng mà vẫn không có lấy một viên thuốc, thậm chí cả nước và thức ăn cũng không có.
Nàng lại miễn cưỡng chợp mắt một lát, sau khi tỉnh lại, Lăng Sương vội vàng đặt tay lên trán Như Ý để kiểm tra, thấy không còn nóng như trước mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng niềm vui chưa kịp đến thì nàng đột nhiên sững người, ngay lập tức áp trán mình xuống nền gạch lạnh băng.
Hàn khí từ nền gạch thấm vào da thịt, còn trán nàng thì nóng rực.
Không phải Như Ý đã hạ sốt, mà là nàng cũng đã phát sốt rồi.
Từ trước đến nay, Lăng Sương vẫn luôn tự tin vào thể trạng của mình, chưa từng xem trọng bệnh tật, nhưng lần này, cơn sốt kéo đến khiến nàng mê man, lúc tỉnh lúc mê, thậm chí có khoảnh khắc nàng ngỡ rằng cha mẹ đã trở về, còn có Nhàn Nguyệt và Khanh Vân cùng xông vào cứu nàng. Nhưng khi mở mắt, xung quanh vẫn là bóng tối vô tận, dù tính cách nàng luôn ngoan cường, nhưng vào khoảnh khắc ấy, nàng cũng có chút tuyệt vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT