Khanh Vân suy nghĩ dọc đường, vẫn không thể hiểu ra.
May mắn thay, hiện tại nhà nàng đã có một viện riêng, nàng lặng lẽ đánh xe ngựa từ ngoài đường vào, trực tiếp đưa Nhàn Nguyệt về phòng ngủ.
Khanh Vân thấy muội muội say bí tỉ, cũng không đi đâu nữa, liền sai Đào Nhiễm chuẩn bị canh giải rượu, còn mình thì ngồi bên cạnh trông nom muội ấy và thêu thùa, mãi đến khi trời sắp tối, Nhàn Nguyệt mới vừa tỉnh lại.
Nàng khi say thì rên hừ hừ, tỉnh lại thì lại im lặng, tự nằm một hồi, mới kêu lên: "A, đau đầu quá."
Khanh Vân mỉm cười rót trà giải rượu cho muội muội, sờ trán nàng rồi hỏi: "Bây giờ mới biết đau đầu, sau này còn dám uống rượu như vậy không..."
Nhàn Nguyệt nhăn mặt, cầm lấy tay nàng uống cạn trà, Khanh Vân lại lấy ô mai cho nàng ngậm, dặn dò: "Người uống rượu không được thổi gió, muội cứ nằm nghỉ một lát, mẫu thân hỏi thì ta nói muội ngủ rồi, nếu không người biết lại mắng cho..."
Nhàn Nguyệt không nói gì, chỉ ngậm ô mai im lặng một lúc, nhìn Khanh Vân bận trước bận sau chăm sóc mình, bỗng nhiên hỏi một câu: "Tỷ, tỷ thật sự thích Triệu Cảnh sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play