Cô nương cổ hủ, cũng có sự đáng yêu của cổ hủ, cái dáng vẻ vội vàng giải thích này, thật khiến người ta muốn cố ý giả vờ bị thương, xem nàng còn có thể cuống lên đến mức nào.
Đáng tiếc, Triệu Cảnh có cái tâm địa hẹp hòi hay thù vặt như vậy, căn cơ nông cạn quá, là lợn rừng không ăn được cám mịn thế này rồi.
“Ta biết.”
Hạ Nam Trinh thực ra cũng không có hứng thú đùa giỡn gì, chỉ nhàn nhạt nói: “Ta lớn lên quá giống phụ thân ta, vào trong bà ấy nhìn thấy, lại càng đau lòng hơn.”
Trong lòng Khanh Vân thoáng qua một tia tiếc nuối, nói như vậy, thì phong thái năm xưa của An Viễn Hầu gia cũng có thể hình dung được rồi, cùng Vân di nhất định là một đôi rất xứng, chỉ là số phận quá trêu người, mây sắc dễ tan, ngọc lưu ly dễ vỡ, luôn không được viên mãn.
Thực ra hai người bọn họ sau chuyện ở khe núi lần trước, cũng không cần phải nói nhiều nữa.
Giống như nàng biết Hạ Nam Trinh chỉ là vẻ ngoài ngông nghênh, thực chất trong xương tủy cũng là một người quân tử như Trương Kính Trình, Hạ Nam Trinh cũng nhất định biết, nàng sẽ không nói dối, cũng sẽ không gán những tin đồn nhơ nhuốc đó lên người hắn và Vân di.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play