Sáng hôm sau, Tiền Việt dậy sớm để ăn sáng. Ngửi thấy mùi cháo thơm phức, bụng cậu ta cũng cồn cào. “Chào buổi sáng.” Đoạn Lê Cẩn lấy từng viên thịt bỏ vào bát của Trình Gia Chú, sau đó còn gọt táo thành miếng rồi đút cho cậu ăn.
“Tôi nói này, sáng sớm hai người có thể đừng phát cẩu lương nữa được không? Tôi là không khí à?” Trước mặt đã vậy, chẳng lẽ khi ở riêng cũng thế? Cậu ta chỉ bảo Đoạn Lê Cẩn đối xử tốt với Trình Gia Chú, chứ đâu có bảo hắn coi Trình Gia Chú như người yêu?
“Liên quan gì đến cậu?”
Tiền Việt bị chặn họng. Đúng, cậu ta không nên lên tiếng phủ nhận quan hệ của họ, đây chẳng khác gì bắt nạt học đường.
Trình Gia Chú ngượng ngùng cắn một miếng táo, sau đó vì Tiền Việt mà thu lại phần nào động tác, tránh để cậu ta mách lẻo với giáo viên chủ nhiệm. Mối quan hệ của bọn họ vẫn chưa thể để ông cụ Đoạn biết, nếu không, với tính khí của ông ấy…
Không ai ăn mì gói vào buổi sáng, nhưng mùi cháo bên lều bọn họ lại bay sang phía các học sinh khác. Một nữ sinh tên Mạch Mạch nhìn chằm chằm vào nồi cháo của bọn họ với ánh mắt thèm thuồng.
Đó là đồ ăn chế biến sẵn, còn có cả đồ ăn kèm với cháo! Bọn họ không muốn ăn bánh mì sữa nữa, họ muốn ăn cơm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT